tâm sự cùng câu chuyện yêu một người thật ko dám nói Anigif

[/center]
LỚP CÔNG NGHỆ THÔNG TIN 4 KHÓA 2 TRƯỜNG CĐ CÔNG NGHỆ HÀ NỘI


Join the forum, it's quick and easy

tâm sự cùng câu chuyện yêu một người thật ko dám nói Anigif

[/center]
LỚP CÔNG NGHỆ THÔNG TIN 4 KHÓA 2 TRƯỜNG CĐ CÔNG NGHỆ HÀ NỘI
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

I LOVE IT4.K2.HITECH


You are not connected. Please login or register

tâm sự cùng câu chuyện yêu một người thật ko dám nói

5 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

gianggiangonline


Members
Members

yêu một người mà ko dám nói ra.!
Vào một ngày thật buồn, tôi lang thang trên mạng để tìm một cái gì đó có thể giúp con người ta thêm khuây khoả. Bỗng dưng có một người add nick tôi, cũng muốn wên đi nỗi bùn, tôi bỏ hết những vướng bận phiền muộn trong lòng để chat với anh. Những lần đầu hai chúng tôi nói chuyện ko hợp tí nào, anh cọc cằn, lạnh nhạt, thật tình là ko có hứng chat! Rồi thời gian dần trôi, đoạn đối thoại giữa tôi và anh ngày một dài hơn, biểu tượng smile cũng xuất hiện nhiều hơn. Nhưng có một điều làm tôi ko khỏi băn khoăn, ko tài nào giải thix cho anh hiểu, rằng tôi là girl,not boy, cái bản tính cứng đầu của anh cứ khăng khăng nhìn nhận tôi là con trai, tôi đành chịu vậy. Với thân phận là boy, anh chỉ bảo tôi bí wuyết kua gái, kể cho tôi nghe những cuộc ăn chơi của anh, send pic về anh, bạn bè anh...anh làm tôi wên đi mọi mệt mỏi, chán chường...Đến một ngày, hai chúng tôi gửi cho nhau tel number, anh giật mình khi nghe tiếng tôi alo, giờ thì anh mới chấp nhận tôi là con gái. Thói wen của tôi là onl vào giờ linh, 12h, ko ngờ cũng có người giống tôi, cứ mỗi buổi trưa anh và tôi đều gặp nhau, nói chuyện tào lao bí đao...Ngày wa ngày, tôi ko lên mạng theo thói wen nữa, mà lên trong nỗi mong chờ đến 12h, lên mạng chỉ để được tán gẫu cùng anh, chỉ để vui đùa trong thế giới ảo. Dần dần, tôi nhận ra mình đã có một chút gì đó với anh, một sự rung động bất chợt...anh như một giọt sương đọng trên cái gai cây sương rồng giữa sa mạc nắng nóng, nó làm cho người đang thiếu nước mừng rỡ khi nhìn thấy và rồi vụt tắt niềm hi vọng ngay sau đó, hạt sương wá nhỏ bé, ko thể giúp ai được, nó chỉ đủ đề thấp lên tia sáng yếu ớt trong tâm hồn con người. Anh cũng vậy, anh làm em cảm mến anh, tiếp cho em một tia hi vọng sau lần vấp ngã, nhưng em chỉ cảm nhận thế thôi, ko thể nào giữ mãi anh bên mình để dựa dẫm, tựa vào vai anh mỗi khi em buồn...Anh là người con trai chỉ hiện hữu sau khi cánh cửa của thế giới ảo được mở ra, sau khi nó khép lại thì em vẫn là em, vẫn lẻ loi ko có người bên cạnh, còn anh thì tiếp nối cuộc sống hiện tại, tìm niềm hạnh phúc cho riêng mình.
Em biết anh yêu ai, anh đã có bạn gái, em ko thể nào nói ra tình cảm trong lòng được, như vậy sẽ ko đi đến đâu, ko được gì mà lại làm cho em khó chịu khi đối mặt với anh, thà rằng em im lặng, em chỉ biết giấu cảm xúc ấy cho riêng mình mà thôi...Mãi muốn anh giữ liên lạc với em, luôn chat với em bình thường như trước giờ vẫn vậy, em sẽ ko bao giờ nói rằng "m u n".
saya rindu kamu...
Thời gian vô tình trôi mãi, đến nay chợt nhận ra anh và tôi đã wen nhau gần một năm rồi, vậy mà vẫn chẳng dám nói ra điều ấy. Tối wa, khi đang chạy một vòng wanh thành phố thì bỗng thấy tin nhắn anh gửi cho tôi:"dt sp hoi thiet nha dt co thich ai chua ? tra loi that nha hoi that ak ko co dua dau"_đột ngột wá, tôi send vội" co thjx"_anh hỏi tiếp:"ng do co thjx dt ko ?"_anh làm tôi lại bối rối lần nữa, tôi nói:" kon ko bit"_lại nhận ngay một tin nữa:" co dam noj voj ng ta chua ? hay la thjx ng ta roj ngoj do dom chu ko noj vs ng ta"_lời anh nói cứ như mũi tên lao trúng đích, toi ko dám replay cho anh lời nào nữa, tôi vẫn đi trên đường, anh đợi ko thấy tôi trả lời nên gọi cho tôi_"dạ kon nghe nè", nhưng chẳng nghe anh nói gì cả, chỉ có tiếg điện thoại tít tít tít, tại sao anh ko nói chuyện với tôi, tại sao gọi cho tôi rồi lại im lặng??? thêm một tin nhắn từ anh:"sao ko tra loj tjn nhan ?"[19:39], tôi lặng thinh...mãi đến khi hơn 10h đêm, tôi mới trả lời anh, tôi bảo sẽ ko nói ra tình cảm của tôi đâu, sẽ ko có kết wả, anh và tôi nhắn tin wa lại, nội dung chủ yếu của anh là kêu tôi nói ra tình cảm của tôi cho người tôi thix hiểu...ko nói sẽ tức chết...
Tại sao lại thế? Tại sao lại bảo tôi làm vậy? Tôi thật sự bàng hoàng ko bit lí do gì...anh làm tôi suy nghĩ mãi cho đến giờ phút này...
"Em sẽ ko gọi điện cho anh nữa,em ko chịu được khi mình luôn phải chờ đợi điện thoại của anh,chúng ta kết thúc thôi ". nó buông máy, những giọt nước mắt cứ thế trào ra cùng sự tức giận lẫn buồn tủi.

Nó lại bấm máy và rồi vội vàng stop khi bên kia chưa kịp nhận tín hiệu. nó ko vượt qua được chính mình. lời nói dứt khoát sẽ wên anh mà nó ko ngại ngần buông ra lần cuối cùng trước khi kịp ngắt điện thoại đã ko thể thực hiện. nó vẫn quay quắt trong nỗi nhớ anh. một đứa con gái đầy kiêu hãnh, có thể lạnh lùng, thậm chí nhẫn tâm, lần đầu tiên đã biết mình thua cuộc.

Ko ai biết nó đang nghĩ gì. đứa bạn thân gọi điện và khóc trong điện thoại vì mới chia tay, nó thấy đau như chính mình đang chịu nỗi đau ấy mà vẫn ko dám nói là mình đồng cảm. nó khuyên bạn cố vượt wa mà thấy như đang tự khuyên mình.bạn nói:"ước gì mình có được sự mạnh mẽ của cậu, trong tình yêu mình yếu đuối wá!".nó nghe mà chua chát nhưng vẫn giả vờ cứng cỏi với đứa bạn đang cần mình làm điểm tựa.

Đã hai ngày,nó trãi wa những phút giây căng thẳng.bất kể tín hiệu gọi hay tin nhắn vang lên từ chiếc điện thoại,nó đều mong mỏi đó là của anh để rồi cứ thế thất vọng đến mệt mỏi khi hiện lên tên người khác.nó ko thể hiểu được tại sao nó lại yếu đuối đến mức ko thể kiểm soát được mình như vậy.đứa bạn lại nhắn tin:"mình ko làm gì đựơc,mình nhớ anh đến chết mất!".những giọt nước mắt giấu diếm của nó trào ra.nó khóc vì nó cũng đang quay quắt nhớ.

Gọi điện cho anh,nhưng thật buồn cười, nó lại bấm số điện thoại mà anh ko đã ko sử dụng nữa, chỉ để nghe:"thuê bao quý khách...".

Đứa bạn lại gọi điện:"mình đã gọi cho anh rồi, mình thấy nhẹ nhõm hơn cứ phải cố kìm nén. mình yếu đuối wá phải ko? nhưng mình nghĩ kĩ rồi, cứ vờ mạnh mẽ và vờ wên làm gì khi mình vẫn nhớ...và anh cũng nhớ". nó chỉ biết: "cứ vậy đi" rồi lóe lên ý nghĩ:"hay mình cũng gọi cho anh?".

Hít thở thật sâu,nó thấy nhẹ nhàng và thanh thản.nó chợt nhận ra khoảng lặng đang có giữa nó và anh là điều quý giá.phải chăng khi ko thể tự nhiên như hơi thở để cảm nhận đựoc hạnh phúc từ những điều bình thường, thì tình yêu mà ai đó vẫn tưởng sẽ là điều ko có thật...nghĩ như thế nhưng sao nó vẫn nhớ...có lẽ, chỉ là nhớ thôi mà!

the thao

^ Mr.TRUONG ^

^ Mr.TRUONG ^
.....::IT4-Admin::....
.....::IT4-Admin::....

viết này ai muốn đọc lol!

tuanhd_9x

tuanhd_9x
.........MEM - IT4.......
.........MEM - IT4.......

Bài này cop trên mạng ấy mà. Đọc làm gì cho mệt

Chic[X0ng.Fê]


.........MEM - IT4.......
.........MEM - IT4.......

Smile) hum qua đánh chén nhà trg vào luôn acc của nó viết chán chẳng muốn đọc Smile)

Mr.T

Mr.T
.........MEM - IT4.......
.........MEM - IT4.......

khổ up bìa cung bị nói....tôi như bạn đập đầu vào gối tự tử đi..Razz

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết